Chảo thu TV vệ tinh ở IranLược dịch từ : “Dishes in Iran” , TELE-satellite - 06-07/2011 Chiếu theo quyết định của chinh quyền Iran, việc buôn bán, lắp đặt, sửa chữa hay thậm chí sở hữu chảo thu TV vệ tinh là bất hợp pháp và bị cấm. Tuy nhiên bất chấp lệnh cấm này có rất nhiều người iran xem TV qua vệ tinh. Và con số này tăng một cách nhanh chóng.
Người dân Iran sử dụng, mua bán và thậm chí lắp đặt chảo thu khá kín đáo. Họ chủ yếu lắp đặt chảo thu trên mái nhà và ban công và che nó lại, nếu bị nhìn thấy từ đường phố.Chỉ các công ty viễn thông của Iran, các đài Tv và radio nhà nước , báo chí, ngân hàng, khoa học và các hiệp hội chính phủ mới có đủ điều kiện để sử dụng hệ thống thu sóng vệ tinh. Nhưng đối với người dân thường, bất cứ giao dịch hoặc sở hữu thiết thu sóng vệ tinh bị bị cấm và bất hợp pháp.
Thậm chí nhà cầm quyền Tehran còn đi xa hơn, khi thiết lập hệ thống truyền dẫn tín hiệu để gây nhiễu loạn việc phát sóng của các kênh truyền hình tiếng iran từ nước ngoài.
Mặc dù thiết bị thu sóng vệ tinh là bất hợp pháp tại quốc gia này, xong người dân Iran vẫn có thể tìm mua. Thậm chí còn có rất nhiều hâm mộ TV vệ tinh. Có một điều khá thú vị là , hầu như tất cả những người tôi gặp , là đã tốt nghiệp đại học hoặc đang theo học trong các khóa học mà không liên quan đến thiết bị điện tử hoặc thông tin liên lạc.
Đơn giản là họ có sự đam mê mạnh liệt vào truyền hình vệ tinh. Một trong những người tôi phỏng vấn là Milad, chỉ mới 20 tuổi. Anh nói: "Tôi thực sự yêu truyền hình vệ tinh ". Một người khác nói : "Tôi làm điều đó như một sự giải trí và thích làm điều này ". Một thơ lắp đặt trung bình khỏang 5-6 chảo thu trong 1 tuần. Và trong hầu hết các gia đình Iran, các thành viên trẻ đều tự học cách lắp đặt truyền hình vệ tinh cho riêng gia đình mình.
Tại Tehran bạn có thể tìm thấy chảo C-band và chảo Ku-band. Nhìn chung, hầu hết chảo thu sử dụng ở Iran làm từ vật liệu đơn giản và rẻ tiền, được làm trong các xưởng nhỏ. Nguy cơ các thiết bị được tịch thu, tiêu huỷ là rất lớn, đó là lý do tại sao hầu hết mọi người không muốn tiêu quá nhiều tiền cho chảo thu. Chi phí cho 1 chảo thu dao động từ 5 – 20 USD.
Về suy nghĩ hay ý tưởng của mình về tương lai của truyền hình vệ tinh ở Iran, một người cho biết: "Chính phủ nên chấp nhận thực tế và nó tốt hơn để yên cho chúng tôi, những người đang hoạt động và đam mê trong lĩnh vực này ".
Rõ ràng là các cuộc truy quét của cảnh sát và tiền phạt đã không ngăn được các chảo thu mọc lên như nấm trên mái nhà đặc biệt là trong các thành phố lớn.
Theo thống kê không chính thức, con số chảo thu ở Iran là hơn 8 triệu. Ước tính có khoảng 85% dân số được tiếp cận với các kênh truyền hình vệ tinh. Số lượng ngày càng tăng của người sử dụng đã làm giảm sự nhạy cảm của các quan chức và một cách không chính thức, nhà nước dường như ,khoan dung hơn trong việc ngăn cấm thu sóng vệ tinh ở Iran.